Làm sao để mắt sáng 10/10 nhìn thấu lòng người? (P1)

Mở to mắt ra, suy nghĩ lý trí vào - người ta thì sẽ nói vậy. Nhưng người bị cận nặng như tôi thì sẽ chọn cách đi mổ (bắn laser) mắt.

Không biết có phải đây là sứ mệnh của mình hay không (không thì tôi vẫn thích làm), nhưng trải nghiệm của tôi chia sẻ trên linhday.com đều mất (nhiều và rất nhiều) tiền + công sức + thời gian của tôi. Nếu bài viết trước nói về hành trình 4 tháng đỗ JLPT thì bài viết này nói về điều tôi làm ngay sau khi JLPT - đi mổ mắt.

canh dem
Nhìn tấm hình thì bình thường, nhưng với người bị loạn như tôi về đêm các ánh đèn sẽ nhoè đi

Lý do tôi đi mổ mắt

Trước mổ mắt, sau khi tôi nói tôi đã quyết định thì cũng có người hỏi tôi rằng “mổ làm chi?”. Một câu hỏi bất ngờ khiến tôi khựng lại và suy nghĩ. Không phải tôi không biết mình làm thế để làm chi, bởi vì đã gọi là mổ thì cũng sẽ có những tác dụng phụ, mà vì có quá nhiều lý do làm tôi muốn làm điều đó.

Mang kính tốn kém

Từ nhỏ tôi đã cảm nhận được mắt mình hơi kém, nhưng do nghĩ mắt người thường ai cũng như vậy. Thành ra lúc phát hiện mình bị cận thì mắt tôi đã hơn 1 độ. Từ đó có năm tăng, có năm giảm độ nên cứ phải thay kính suốt. Thay kính thì phải đi tận Sài Gòn, vào bệnh viện mắt để đo độ rồi cắt kính mất cả ngày. Sau đó thấy tốn kém quá nên thấy mắt không nhìn rõ nữa tôi mới bảo ba mẹ chở đi viện thôi.

Có nhiều lần thử đi đo độ, thay kính gần gần nhưng rồi không thấy phù hợp nên vẫn cứ phải là Bệnh viện Mắt thành phố mới được.

Mang kính trông không xinh

Cái này là do tôi nghĩ như thế, còn có ai thấy tôi mang kính xinh thì tôi chưa rõ. 

mang kinh

Nhưng nếu có người cho rằng tôi đeo kính trông xinh thì chắc là như những tấm hình này.

mang kinh xau

Còn tôi thì lại nghĩ mình đeo kính ngao ngáo như những tấm hình này. 

(Nhân dịp sinh nhật và mừng đám cưới bạn thân từ cấp 3 của mình, xin phép để hình có 2 đứa cho xôm tụ)

Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, đôi mắt là điều tôi tự tin nhất trên khuôn mặt mình. Thế nên tôi thấy thật không phải khi bị cặp kính che mất điều mà mình tự tin nhất. Đúng là có lúc mắt kính sẽ che được: mụn gần mắt, dấu vết thức khuya hay khóc nhè hôm qua. Nhưng vì một tương lai có động lực sống healthy và mạnh mẽ hơn, nên cũng vì lý do đó sau khi phẫu thuật, tôi mong rằng được khen xinh nhiều hơn.

Tháo kính ra mất khả năng nhận diện

Những trường hợp buộc phải tháo kính ra: Đi bơi, ăn đồ nóng có khói, tập thể thao. Khi ấy dường như không thể giao tiếp với người khác vì không nhìn thấy khẩu hình miệng cũng như rõ mặt họ vì tôi đã cận và loạn đến 5-6 độ rồi.

Nhiều người cận cứ hay bị phàn nàn rằng gặp người quen ngoài đường mà không chào lại vì họ không nhìn thấy được đó là ai, nhưng thật ra nhìn thấy có người là may lắm rồi.

Dù mang kính hay tháo kính tôi cũng không biết lòng người

Tôi muốn nhìn rõ lòng người, muốn biết ai thương mình ai không thương mình. Từ trước đến nay, tôi nghĩ rằng nếu ai thương mình thì mình thương lại, nhưng mà tôi đã quá mờ mắt đến nỗi không thấy được ai thật lòng hay gian dối. Tôi không bao giờ nghĩ xấu cho người khác trước khi tôi nhận ra được sự thật làm tôi bất ngờ.

Hơi dài dòng quá, nhưng tôi muốn quan sát kỹ vật và người xung quanh để có quyết định sáng suốt hơn khi bắt đầu một điều gì đó/một mối quan hệ nào đó.

nhin
Không đeo kính vào, xung quanh dường như là bóng đêm

Với những lý do trên, tôi đã thử mang kính áp tròng (Contact lenses) để không cần phải mang kính. Tuy nhiên, mang lens thường sẽ làm tổn thương mắt, khô mắt, xốn ở mắt, hơn nữa mỗi lần gắn và gỡ lens với tôi là cái gì rất đáng sợ (giữ vệ sinh tay, mắt, gắn và tháo nhanh tránh cọ sát mắt nhiều,…). Giá của lens không rẻ (50k - hàng triệu). Nên tôi cũng không mang nó thường xuyên được, chỉ mang khi có dịp. Có lens thời hạn sử sụng 3 tháng mà tôi chỉ mang có 1 dịp duy nhất rồi để đó.

Tôi cũng thử tập qua các bài tập thể dục cho mắt, ăn uống đồ bổ cho mắt nhưng cũng không có cải thiện gì mấy. Nhưng có một điều tôi phát hiện ra, cứ mỗi lần tôi tăng vài cân thì số độ cận của tôi giảm đi. Nên có khi tôi có nghĩ hay mình cố gắng tăng 1 tạ cho sáng mắt rồi giảm cân sau được không ta. haha

Bị cận thì đo mắt và cắt kính ở đâu?

Theo quan điểm cá nhân của tôi, cùng với kinh nghiệm 12 năm mang kính cận + loạn của mình, tôi xin đề xuất nơi khám và đo mắt chuẩn xác cùng với nơi cắt kính chất lượng mà giá rẻ.

Đo mắt thì tôi nghĩ chỉ có ở Bệnh viện Mắt là khiến tôi an tâm nhất thôi. Vì sau nhiều lần tôi đo ở chỗ khác, rồi đo lại ở bệnh viện thì có sự chênh lệch và sai độ.

Gọng kính ở tiệm mắt kính Mừng, tôi thấy giá vừa rẻ, chất lượng lại tốt. Tầm 150-300k mình có thể mua được gọng kính tốt mà có làm rớt hay va đập mạnh cũng không hề hấn gì mấy.

Tròng kính thì mới đây tôi mới biết được tiệm mắt kính tâm đắc là Tâm Đức. Do độ cận của tôi cao kèm thêm độ loạn cũng có, thêm làm mỏng tròng kính thì hết 697k bao gồm chống UV. Nếu như muốn tròng chuyển màu thành kính râm thì chắc sẽ giá cao hơn.

Tổng cộng các chi phí ít nhất mỗi năm phải tốn ~1 triệu cho mắt, chưa tính các khoản nước nhỏ mắt, lens. Trong 20 năm nữa, tức là đã đeo kính cận 30 năm, những năm sau sẽ thêm phần kính lão, thì chi phí cũng sẽ tốn nhiều hơn phí mổ mắt.

Đó là toàn bộ lý do mà tôi nghĩ mình nên mổ mắt để tận hưởng được tuổi trẻ một cách trọn vẹn hơn.

Hành trình chuẩn bị lên bàn mổ

Để đặt mục tiêu cũng như là phần động lực đi thi JLPT, tôi quyết tâm thi xong mổ mắt. Thế là tôi khám mắt lần đầu rồi theo dõi trong 3 tháng.

Chí phí khám trước phẫu thuật là 700k.

Khi đi khám, mình sẽ được nhỏ thuốc liệt điều tiết, có tác dụng dãn đồng tử gây chói và mờ mắt trong 6 tiếng. Có nghĩa là cần có người thân đi theo và không thể tự lái xe.

mat

Đây là mắt tôi sau khi nhỏ thuốc dãn đồng tử.

Chi tiết lần đầu cho người khám trước phẫu thuật ở đây

thu tuc
Các bước khám trước phẫu thuật, chẩn đoán và cam kết 

Khám trước phẫu thuật lần 2 thì tôi được đo mắt lại và lấy máu xét nghiệm (phí 161k) và đăng ký lịch mổ mắt vào tuần sau đó. Quá trình làm thủ tục phẫu thuật cũng đơn giản, chỉ cần điền và ký hết các cam kết tầm 5 mặt giấy là được (hình trên).

Lần này không có nhỏ mắt nữa nên không có người thân đi theo cũng không sao.

Tôi đã nghĩ mình đã chuẩn bị rất kỹ mọi thứ kể cả tâm lý, nhưng đêm trước hôm phẫu thuật tôi lại lo lắng không ngủ được bao nhiêu. Tôi đã suy nghĩ đến những điều xấu nhất có thể xảy ra với mình…

Còn tiếp nên đọc bài viết tiếp theo nhé!

Linh

Đăng nhận xét